Giới thiệu
- Địa chỉ: Tỉnh Lộ 47, Phú Quốc, Kiên Giang
- Giờ mở cửa: -
- Giá: 30.000 ₫ - 220.000 ₫
- Giờ mở cửa: -
- Giá: 30.000 ₫ - 220.000 ₫
Vị trí
Đánh giá
-
-
Chắc ảnh từ máy ảnh mình sẽ đăng sau. Nhưng đến phú quốc chưa đến đây sẽ là sự thiếu hụt k hề nhỏ đâu 😈 Trong khi cả phú quốc đang đô thị hoá chóng mặt, rạch vẹn vẫn rất bình yên. Mua ghẹ tươi vừa đánh bắt có 200k/ kg ăn ngon khủng khiếp. Ngồi võng nhìn ra biển xanh mà lòng vui đến lạ
-
Tuyệt vời cho ngày cuối tuần vi vu vi vút từ Trung tâm lên tận Rạch Vẹm với đoạn đường khoảng hơn 20km. Ban đầu thì đường nhựa êm êm, xe phóng vù vù, gió thổi phần phật, mặt mũi tươi phơi phới. Đến lúc rẽ vào đoạn đất đỏ đường rừng, nhìn chiếc xe lên cao, xuống thấp, đúng với khái niệm "lên voi xuống chó" luôn đó! Kết quả là bữa sáng (bao gồm 1 tô bún và 1 ly nước mía) đã bị đoạn đường này làm cho tiêu tan hết! Đến nơi, cảm giác như vừa nhắm mắt để vượt qua cơn ác mộng mang tên "đất đỏ đường rừng" thì trước mắt mình là mỹ cảnh bình yên an nhiên sống. Tuyệt! 😉 Ở đây có những chiếc cầu gỗ bắt ra xa xa khơi, đi đến cuối đoạn cầu, sau đó lên thuyền nhỏ để chủ nhà bè "vận chuyển" những con người thèm ăn thèm uống và thèm chơi ra nhà bè. Cái cảm giác ngồi trên tàu nhỏ, ba bên bốn phía trống hươ trống hoắc, gió tạt nước biển bay lên, những li ti nước văng phần phật vào mặt, tưởng tượng sau đó mà ra nằm ngửa phơi nắng giữa cái nắng 34 - 35 độ thì khả năng có muối ăn rất là cao! Nhìn chiếc thuyền con trồi lên hụp xuống, tự dưng nhớ hai câu thơ trong bài thơ Quê Hương của Tế Hanh: "Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang" ⚓ Khi đến nhà bè, các anh chị ở đây cẩn thận dắt từng người lên, bước chân lên bè, mà cảm giác cả người vẫn còn lắc lư lắc lư. Chúng tôi được nhân viên trên bè giới thiệu các món hải sản mà ở đây họ có phục vụ: cá bóp, còi biên mai, ghẹ, mực...Họ báo giá bao gồm luôn cả chế biến. Mình ghé ở nhà bè Quốc Tài (ở đây có khoảng chục nhà bè). Cá bóp giá 300,000/kg. Bọn mình chọn 1 con, đầu đuôi làm lẩu, phần thân ướp muối ớt nướng. Còi biên mai 300,000/kg, dĩ nhiên là nướng là nhất! Thích nhất hải sản ở đây là cá được bắt lên từ bè, cá tươi roi rói, còn bơi tung tăng tung tăng. Còi cũng tươi ngon, không bị ướp đá hay bảo quản, nướng ra, ăn vừa ngọt vừa mềm, không như còi bị ướp đá lạnh, khi chế biến lên dai ơi là dai, ăn lần nào cũng bị nhức răng! Chỉ cần một tuần có một ngày bình yên như thế thôi, tạm gác lại mọi bộn bề của công việc, cuộc sống, học tập...nếu được thì tạm gác luôn những yêu đương nhăng nhít :P rồi "phi thân" lên vùng biển Rạch Vẹm hoang sơ, ăn đồ ăn ngon, ngắm cảnh biển đẹp, nằm phơi thân trên chiếc võng đong đưa trước gió... Ý nghĩa của bình yên không hạn hẹp ở mức độ chỉ khi thật sự yên tĩnh, vắng vẽ, mênh mông...mới gọi là bình yên. Trong cảm nhận của tôi, bình yên của những người dân xứ biển này là họ có thể sống vui, sống tốt và sống hòa nhập với những cơn gió lớn, những đợt sóng trào, biển dữ! => đi tìm ý nghĩa cuộc sống!📷
-
Tung tăng vượt một đoạn đường phiêu linh cực đã, rồi lăn bánh xe qua vùng đất đỏ sặc sụa bùn lầy, team bọn mình tìm đến với làng chài Rạch Vẹm, cơ bản là cũng lần mò theo bản chỉ đường rồi đi vậy thôi chứ cũng không biết đường biết xá gì đâu, xách mông lên và đi cùng với niềm tin là chẳng thể nào lạc lối ở Phú Quốc này được! Mùa này nước biển ở đây nhìn hơi đục vì sóng to, nên không tắm biển được. Làng chài này thật tuyệt vời, chẳng có quán xá gì to tát cả, muốn ăn thì tìm những người dân ở đây mà nhờ họ chế biến cho mà ăn. Bọn mình mua được mớ ghẹ mới bắt lên (con hơi nhỏ), hơn 2 kí mà bán có 200k à! he he he! Rồi xào thêm đĩa mì, luộc thêm dĩa mực tươi, vậy là chén thôi! Một chuyến đi thật tiết kiệm mà cũng thật thú vị! Mọi người chúng tôi đồng lòng "YÊU PHÚ QUỐC"
-
Từ gành dầu đi xuyên rừng nguyên sinh đến chỗ này, đường rừng khoảng 13km, đường xấu và vắng nên đi hơi nguy hiểm. Để đến được chỗ mấy cái bè có 2 cách, 1 là đi thuyền ra, 2 là đi cầu. Cái cầu đẹp thế này tội tình gì mà không đi chứ. Từ trong bờ đi cây cầu dài tầm 300m ra các nhà sàn để ăn uống, nắng lắm. Phơi mình ra chụp ảnh xong về đen bền vững luôn. Ánh nắng, mây trong xanh, chụp cái ảnh thích ơi là thích. Thức ăn ở đây khá rẻ, cái bè mình đi là Khánh Hào thì phải, quên tên mất rồi. Hải sản tươi ngon. Cái lẫu cá bóp 1 ký để ngập nồi có 300k à. Ăn muốn xĩu. Gỏi cá trích có trộn với cơm dừa, ăn beo béo lạ miệng. Món ốc nhảy thì cát nhiều quá khó ăn. Nước sử dụng chắc kéo từ bờ ra, nhưng ở đây thấy nhà vệ sinh trên bè xả xuống nước luôn. Bên dưới thì có mấy du khách bơi lởm bởm. Nhìn ghê ghê, mất vệ sinh quá
-
Ở đây có những nhà hàng ngoài biển,nối dài từ bờ ra là những cây cầu gỗ tuyệt đẹp, cực thích hợp để sống ảo luôn nhe. Có đủ cả biển, trời, mây và núi luôn nhá. Trời xanh,biển xanh, và núi cũng xanh nốt ^^, mình đi vào dịp tết,vào mùa này biển êm dịu và rất trong, có thể nhìn thấy những chú cá nhỏ và cả sao biển nữa. ""Chụp choẹt"" gì là đúng nhất rồi, cực ảo diệu nha. Mình ở Dương Đông nên lên chỗ này cũng khá là xa. Cũng may là đi sớm nên đến nơi cũng chưa nắng lắm. Cây cầu ở ngoài biển, lại ko có mái che nên đến trưa hay chiều thì rất là nắng luôn, muốn sống ảo phải chịu khổ rồi, tốt nhất là đi sớm để đến nơi vào buổi sáng, nắng sáng tốt mà ha, hihi. Người dân ở đây cũng thân thiện dễ mên nữa >< Sau khi sống ảo đã đời ta nên vào nhà hàng để nạp năng lượng ha, giá cả có hơi cao(khu du lịch mà), tuy cao nhưng theo mình cũng xứng đáng , hải sản thì tươi sống luôn, chế biến thức ăn cũng ok lắm, lại còn bội thu một bộ hình so deep nữa là hời quá hời rồi hihi