Trở lại quê hương của Mẹ, nơi chôn nhau cắt rốn của đấng sinh thành. 1997 nói lâu không lâu nói gần không gần, chỉ là cái thoáng qua của thời gian.
Tuổi thơ đi qua với ruộng lúa bạt ngàn Miền Tây sông nước, cò bay thẳng cánh, cá lội đầy đồng, vịt lội đầy đìa, ba khía đầy trên cây mắm.
Rồi lại trở về quê Mẹ nơi bộn bề lo toan với chén cơm manh áo, nơi thời gian không êm đềm trôi , nơi đó chỉ dành cho những người bon chen cuộc sống cơm áo gạo tiền vần xoay theo ngày tháng. Thế nhưng…
Vẫn có nơi trong chốn phồn hoa đô thị này thời gian như lắng đọng, êm đềm trôi thong thả, vẫn có đồng lúa xanh rì, vẫn cánh cò bay không thẳng cánh , vẫn những tán dừa nước thơm tho buổi sáng, vẫn những đàn cá tung tăng, vẫn tiếng dế kêu núp dưới những gốc rạ chiều hè, tiếng chẫu tràng trong đêm quềnh quang, tiếng ếch kêu oạch oạch trong đêm khuya thanh vắng.
Chỉ khác chút thôi ánh sáng vàng úa góc trời đêm không ánh sao sáng chói, chỉ ánh sáng mập mờ le lói trong đêm, ánh trăng lạnh trong không gian bao la như hờn tủi.
Qua khỏi chiếc cầu bắc ngang con Kinh đào thời Mỹ là hòn đảo tách rời thế giới bên ngoài, Hòn đảo được bao quanh bởi con sông oằn mình uống khúc. Nhìn giáp quanh là hai khu chung cư. Bên phải là lô chữ, bên trái là lô số khu vực này dành cho sĩ quan binh lính Mỹ khi xưa. Dạo này trông nó sập xệ và nhỏ dần theo thời gian, hay là do tôi lớn lên mọi vật ngày càng nhỏ đi không gian trở nên nhỏ bé lại.
Thuở thơ ngây tôi không hay biết chưng cư khu tôi ở có phân lô chữ và số. tôi chỉ quanh quẩn khu nhà tôi sống 108 Lô 6 và nhiều lắm tôi chỉ ra tới tận lô 1 tắm sông ngắt hoa lục bình tím, Lô 4 thì điện tử đánh cầu, ăn quà vặt thì có các cô chú bán hàng rong rao nghe văng vẳng. Chiều tà thì nhảy lò cò, banh lông trước khuôn viên nhà.
Tôi càng không biết chợ Bà Chiểu. Mỗi lần được đi sở thú có nghĩa là bữa đó tôi và các anh em hẳn là rất chăm ngoan nhiều điểm 10.
Trung tâm Sài gòn càng sa xỉ hơn. Nhưng tuổi thơ nơi chốn thành đô của tôi có vẻ bó buộc trong hòn đảo nhỏ giữa thành phố.
Nhắc nhiều là thế để còn biết xưa nay có khác gì?
Sức khỏe Gia Gia tôi không tốt thế là cả nhà chuyển sâu hơn vào phía trong hòn đảo nhỏ này. Đó là Bình Quới chỉ cách 5 cây số đường bộ mà không gian hoàn toàn tĩnh lặng.
Vừa qua cầu Kinh Thanh Đa là khu sầm uất, ở đây mọi thứ đều có. Khu chung cư, chợ, trường học, vui chơi giải trí, nhà văn hóa, trạm xá, nhà Thờ tôn giáo, nhà Chùa, Thánh Thất, Đình…
Quán xá ăn uống nhiều vô kể từ có cả những quán nổi tiếng khắp nơi đều biết như Quán Tư trì, Sông Trăng, Thu Nga, Bảy Đực…
Khách sạn, Karaoke, các công ty, trường đoàn, hồ bơi, sân banh, câu lạc bộ thể thao đủ loại.
Nếu có ai hỏi tôi về ăn uống vui chơi nơi đây thì đừng ngần ngại gọi cho tôi và nếu có ai cần nơi thanh thản và cần có không gian thoáng mát, yên bình với đồng lúa, cánh cò, ao cá, cầu tỏm thì không thể bỏ qua nơi tôi đang sống.
Tuy không lớn nhưng có tất cả những gì của một thôn quê tĩnh lặng. Buổi sớm sương mai mờ mờ xen kẽ lá, tiếng gà gáy canh, có tiếng rì rào của lúa đang xô nhau trên đồng, có cầu khỉ bắt qua những con lạch nhỏ, có những cánh sen hồng tươi thắm.
Nhưng nếu muốn thấy phồn hoa đô thị chỉ cần nhìn qua bên kia sông, những tòa nhà cao chọc trời, những cuộn khói. Chỉ cần nhìn thì sẽ thấy nhưng không cần thấy sẽ không cảm nhận được cái ồn ào tất bật của phố thị.
Nơi tôi sống còn đầy những điều khó nói ,không làm sao thoát khỏi cảnh nông thôn thật sự. Bạn thấy đó tôi sống ở nơi là một trong những khu kinh tế lớn nhất nước, đầy đủ mọi thứ nhưng vẫn con nước lớn ròng, dòng nước cuốn trôi sân nhà đầy bùn cát, đôi khi vẫn có thể ngồi trên ghế nhìn cá bơi lội tung tăng trong nhà. Vẫn không có cáp tivi, internet, vẫn chưa có đường nước thủy cục…
Thế đấy nhưng mọi thứ chỉ cách nhau 5 cây số đường đi mà thay đổi tới lạ lung. Hiển nhiên đó vẫn là nơi tôi sống , tuy có chút không văn minh nhưng nơi tôi sống nó thật sự làm cho tôi bình tâm , thư thả và có chút nhàn rỗi khi mọi việc bên ngoài cứ tất bật cuốn trôi , tôi thì ở lại với tâm tư của mình và không gian Bình Quới xưa nay ít thay đổi.
Có ai hỏi tôi thành phố này còn đâu một nếp quê khuya sớm. Hãy ghé qua Bình Quới mùa nước lớn nhé!