17-01-2024 13:57

Nhật ký du lịch Thái Lan: khi đi đừng quay đầu lại

Nhật ký du lịch Thái Lan: khi đi đừng quay đầu lại

Thế mà chúng tôi đã phải quay đầu lại đến mấy lần vì lạc đường ở Thái Lan.

thailand

Đặt vé đi Thái từ hồi tháng 7 (tầm đấy), với rất nhiều háo hức. Có nhiều biến động đã xảy ra với các bạn cùng đoàn. Nhưng dù sao cũng còn mình và Pipi ổn định nhất và sẵn sàng để xuất phát. Nhưng ai ngờ được một chữ ngờ thật lớn. Công ty có “biến”, mình đi trong thời điểm chuyển giao, chính mình cũng chưa biết đi hay ở. Và câu mà mình hay nói với Pipi nhất vào buổi tối đi ngủ là “Chắc về sếp đuổi việc luôn quá.”

Nhưng đã đi thì đi cho thật vui, việc thì kệ nó, mình không phải là tuýp người sống vì công việc, công ty. Nghe cũng hơi thiếu trách nhiệm nhưng rõ ràng những trải nghiệm của mình là thứ mình lưu giữ được lâu dài nhất, chứ không phải công ty đi làm thuê. Nhưng nói thế chứ các job mình vẫn cố theo nhưng 3G yếu đuối thế nào cộng đi bộ nhiều rất mệt nên nhiều khi ko thể cố.

Từ Việt Nam đến Bangkok, cả hai đứa đều không bỏ bụng thứ gì từ sáng và phải mua 2 suất đồ ăn của Vietjet Air rồi ăn như chết đói. Sân bay rộng dã man và đông người Việt dã man con ngan. Lúc mình đến có 3 đoàn du lịch (2 từ TPHCM, 1 từ HN) cùng nhập cảnh nên xoay qua xoay lại toàn người Việt. Không hiểu đang ở VN hay Thái Lan.

Như kế hoạch, xuống sân bay là tìm ngay xe về Pattaya. Ở đây có những màn hình cảm ứng rất dễ tra cứu nên cũng không khó tìm ra nơi mua vé đi Pattaya cũng như Food Court ngay bên cạnh. Lại lao vào cháp. Ngày đầu tiên là ngày mình ăn 3 bữa hủ tiếu.

Đi xe xuống Pattaya tầm 2 tiếng, xe sạch sẽ mát lạnh, chạy êm ru. Đường sá cũng chả có gì ngắm vì y như đường về Phan Thiết. Thôi thì đánh một giấc. Hai đứa xuống trạm ở khu gần khách sạn đã book. Trời thì mưa như lâm râm, vali mình lúc đó ko thể kéo cái tay kéo lên, thế là xách muốn rã tay. Chui vào một cái tiệm Family Mart hỏi thì gặp ngay 1 con bé không biết tiếng Anh để chỉ. Gần đó có xe tuk tuk. Pipi ra hỏi giá và thấy ok nên nhảy lên đi. May mà trên xe có 1 bạn nam nói tiếng Anh khá tốt. Hỏi tiếp. Bạn ấy chỉ đúng đường rồi, mà không xuống cùng trạm, nhờ một cô khác dắt xuống. Cô ấy không biết tiếng Anh nên dắt 2 đứa đi 1 vòng xa luôn, vào 1 KS khác. Và mấy ông trong KS này cũng chỉ lòng vòng là quẹo tay trái. Mưa to hơn, nhưng hai đứa vẫn quyết đi, đến 1 ngã 3 lại không biết có phải quẹo hay không. Lại đi tiếp tầm 1 phút nữa lại ngã 3. Có một tiệm Seven Eleven nên chui vào mua SIM 3G dò cũng như hỏi đường. Mưa càng to hơn nữa, muốn ngập đường luôn. Thế là mỗi đứa 1 chiếc sandwich và lon nước uống. Lắp SIM và hỏi, thì ra phải quẹo ở ngã 3 bên dưới.

Mưa tạnh 1 chút, 2 đứa lội ngược lại đến ngã 3 ấy. Nhưng đi tầm 2 phút gặp 1 ngã tư, rẽ lối nào đây? Rẽ trái đi hoài không thấy. Lại đi ngược lại, đi ngang 1 quán cafe có ông chủ người Tây, mình quyết định vào hỏi. Thì ra ở cái lối rẽ trái lúc nãy. Nhưng vì KS không để bảng hiệu nên tụi mình không thấy. Cuối cùng cũng lấy được phòng, phòng kiểu apartment, có bếp riêng nhưng không có gas. Khá ổn cho hai đứa, rất rộng và nước nóng đầy đủ.

Hai đứa nghỉ ngơi tắm táp và cũng khá ấm bụng vì ăn uống no nê rồi. Lúc đó đồng hồ cũng 7g rồi. Mở Facebook, nhắn tin về nhà xem sao đã. Rồi sẽ đi Walking Street và xem Tiffany Show.

Phần 2: Tiffany Show, taxi, đảo san hô và tuk tuk 60 bath vô duyên

Đánh giá