Tháng 10, Đà Lạt (Lâm Đồng) chìm trong biển sương mù thơ mộng, kỳ ảo. Chuyến đi mùa thu đến xứ sở ngàn hoa mang tôi về với thiên nhiên, say trong những rung cảm nhẹ nhàng.
Ngắm Đà Lạt vào thu chìm trong biển sương mù
Chuyến đi Đà Lạt đầu tháng 10, tôi trải nghiệm sâu sắc “cô nàng đỏng đảnh sáng nắng chiều mưa” trong cả 4 ngày ở xứ này. Sớm bình minh mơ màng tuyệt đẹp, sáng nắng chói chang, chiều bất ngờ mây đen kéo đến, mưa tầm tã, âm ỉ đến tối thì tạnh ráo.
Ngày đầu di chuyển đến Đà Lạt, tôi thuê một chiếc xe cub màu vàng bắt mắt để làm phương tiện di chuyển và “đạo cụ chụp ảnh” cho chuyến khám phá đầy hứa hẹn của mình.
Trải nghiệm tôi mong đợi nhất khi đến xứ sở sương mù mùa này là ngắm vẻ đẹp trữ tình của thành phố trong ánh ban mai. Chọn ở tại một homestay trên đường Tô Hiệu, gần trung tâm thành phố, còn các điểm đón bình minh đều cách đó khoảng 10 km nhưng với háo hức trong lòng, tôi cảm thấy dường như hành trình chẳng quá xa xôi.
Sau đêm đầu tiên nghỉ ngơi ở homestay, sáng sớm ngày thứ 2, tôi bắt đầu chuyến du ngoạn đến đồi Đa Phú cách trung tâm thành phố 10 km về phía Tây Bắc. Nơi đây cũng là điểm đến yêu thích nhất của tôi trong chuyến đi này.
Leo tới đỉnh núi vừa lúc mặt trời ló rạng, tôi ngẩn ngơ ngắm những tia nắng đầu tiên chiếu xuống nhành cây kẽ lá, đường mòn 2 bên rừng thông và cỏ ngậm sương óng ánh. Phía xa là tầng tầng lớp lớp núi chồng mây bồng bềnh phiêu lãng ôm lấy thành phố chìm trong sương phủ. Tôi như bị hút vào cảnh vật, thẫn thờ, say đắm mãi đến khi mặt trời lên cao.
Điểm đón bình minh khác để lại ấn tượng sâu sắc không kém trong tôi là đồi Thiên Phúc Đức. Đường đến đồi này dễ đi hơn Đa Phú. Cảnh quan dọc hai bên đường đẹp tựa miền nông thôn châu Âu. Đồi Thiên Phúc Đức khá quang, chỉ có vài cây thông tách biệt, còn lại là bãi cỏ lau thấp. Qua lớp sương mỏng manh hòa với làn mây trắng, khung cảnh vấn vương vẻ bình yên đến lạ.
Tiến sâu về phía huyện Lạc Dương, tôi tìm đến cây thông cô đơn ở hồ Suối Vàng, điểm check-in nổi tiếng với những người mê mẩn một Đà Lạt lãng mạn. Đường đi không quá khó nhưng khá bụi bặm. Từ chỗ gửi xe, đi bộ qua con đường thông rất “tình”, bạn sẽ tới hồ Suối Vàng. Bạn tiếp tục đi cano qua phía bên kia bờ, đó là nơi có cây thông cô đơn, lẻ bóng giữa bãi cỏ hồng. Đến hồ Suối Vàng vào mùa cỏ hồng tháng 11, bạn có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp rực rỡ hơn nữa.
Điều khiến tôi gặp khó khăn nhiều nhất trong chuyến đi lần này là tìm đường đến đồi Ngô Quyền, ngọn đồi chuyên chụp ảnh Đà Lạt khi lên đèn với view toàn cảnh thành phố từ trên cao. Tôi mất 2 buổi tối để tìm đường đến đồi, lạc từ hẻm này tới ngõ khác và khi tìm đến nơi, tôi chỉ muốn ngồi ngắm thành phố và tận hưởng phút giây đó mãi.
Theo chân người bạn mới quen ở Đà Lạt, tôi ghé thăm nhiều điểm nổi tiếng và góc lạ của “tiểu Paris giữa núi rừng Tây Nguyên” như phim trường Lavender, phân viện sinh học, quảng trường Lâm Viên, Trại Mát, các tiệm cà phê và homestay có khung cảnh nên thơ… và không quên nháy vài “pô ảnh” tại góc “Hong Kong bên hông chợ Đà Lạt” nổi tiếng.
Với tôi, Đà Lạt tháng 10 thật tuyệt đẹp! Tôi gom nhặt từng chút mộng mơ của thành phố chìm trong sương phủ, cất giữ vẹn nguyên những rung cảm chan chứa trong mấy ngày phiêu du nơi đây và hẹn sẽ sớm ngày trở lại.