Mục lục
Kỳ 1: Lang bạt trên dòng Mekong
Leo lên khỏi bờ sông Tiền (TP.Mỹ Tho, Tiền Giang) khi chiều đã muộn, Rémi Camus hào hứng nói: ‘Chỉ còn 79 km nữa là tôi đến biển Đông’. Anh chàng này đã bơi tổng cộng khoảng 4.400 km (tổng quãng đường bơi) từ đầu nguồn sông Mekong ở Tây Tạng đến hạ nguồn (ở Việt Nam) của dòng sông này.
Chuyến bơi điên rồ nhất cuộc đời
Video: Xem Rémi Camus bơi trên sông Tiền ở Việt Nam
Tháng 10.2013, Rémi bước xuống dòng sông Mekong ở một đoạn gần biên giới Tây Tạng và Đại lục, khởi hành cho chuyến bơi dài, chinh phục dòng sông Mekong qua 5 quốc gia: Trung Quốc, Lào, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam.
“Ở Trung Quốc là quãng dễ chịu nhất của hành trình. Người ta bảo tôi phải đến khách sạn ngủ, đăng ký với cảnh sát, nhưng có những đoạn bờ sông cách thành phố đến 200 km, chẳng ai chú ý đến tôi, chỉ cần căng lều và ngủ”, anh chàng cho biết.
Chiến lược của Rémi rất đơn giản, anh gói tất cả hành lý vào những túi chống vô nước, sử dụng một số túi hút chân không, bơi trên sông với chiếc phao từ sáng đến tối, rồi kiếm một bờ sông trống trải nào đó căng lều và ngủ khi trời tối.
Trên đường bơi dọc dòng Mekong, Rémi đã gặp những người dân rất thú vị. Anh kể: “Tôi không thể tin được, trên dòng sông này còn có những người nghèo đến thế. Khi tôi vào nhà, họ mời tôi ngồi và nói thầm cẩn thận nhé, cả đêm chúng tôi chỉ có cây đèn cầy này thôi”. Theo anh, đó là ánh sáng duy nhất tỏa ra từ căn nhà rách nát giữa đêm khuya, trong nhà không có chút vật dụng gì, nhưng những người tốt bụng vẫn sẵn sàng đón anh vào ngủ nhờ trong đêm lạnh trên sông.
Có lần, Rémi đang bơi giữa sông Lan Thương thì có một người đàn ông đứng trên bờ vẫy anh vào. Khi Rémi bơi vào, dù không ai hiểu ai, ông cũng ngoắc anh vác đồ lên bờ, đi qua bên kia đường. Hóa ra đó là một chủ nhà nghỉ nhỏ, ông cho anh chọn một phòng rồi ở lại.
Rémi kể: “Họ nấu cho tôi ăn bữa tối. Sáng hôm sau tôi nói mình phải đi, nhưng ông chồng nài nỉ tôi ở lại. Và tôi ở thêm một ngày. Họ nấu cho tôi ăn cả sáng, trưa, tối. Đến sáng hôm tôi khởi hành, tôi vét hết tiền còn khoảng 200 nhân dân tệ đưa họ. Nhưng họ đã không lấy gì, kể cả tiền phòng”.
Rémi đã bơi qua những hồ chứa thủy điện giữa dòng sông Mekong, gặp những nông dân trồng tỉa ngay bên cạnh dòng sông, được họ giúp đỡ và bắt gặp những cách sống kỳ lạ chưa bao giờ có ở châu Âu – nơi anh sống.
Có lần, anh được một gia đình nông dân mời ngủ lại trong nhà. Sau khi ăn no, anh chui vào túi ngủ của mình và leo lên giường ngủ. Một lát sau, cô vợ của chủ nhà bỗng nhiên vào giường nằm cạnh anh. “Tôi như nín thở luôn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra”. Chỉ thêm một lúc nữa, anh chồng cũng đi vào và nằm cạnh Rémi. Đêm đó anh không tài nào ngủ nổi với hai người nằm hai bên, nỗi sợ lởn vởn trong đầu anh.
Tuy nhiên, sáng hôm sau, khi anh hỏi: “Tại sao các bạn vào ngủ chung giường với tôi?”. Chủ nhà đã cười bẽn lẽn nói: “Đó là cái giường duy nhất của cả nhà”. Dù cực kỳ nghèo khổ, họ đã không tiếc lòng hiếu khách với anh.
“Tôi đã đốt đống lửa to nhất trong đời mình trên sông Lan Thương. Mỗi ngày thức dậy tôi đều đạp nước, đạp nước, con sông phía trước còn dài. Có những khi bão đến, nước dâng lên, và thật tuyệt vời vì tôi bơi rất nhanh”, Rémi hào hứng khoe thành tích của mình trên con sông dài hơn 4.000 cây số.
Những phút nản lòng không thể tin được
“Nếu ai đó hỏi tôi đã bơi hết dòng sông chưa, thì chưa, tôi đã bỏ chừng 60 km ở thượng nguồn Tây Tạng. Để đến được đó, có lẽ tôi phải xin 3 loại giấy phép, một cái visa của nhà cầm quyền. Tôi sẽ không tiêu tiền của nhà tài trợ mình để làm việc tốn kém vô ích đó”, Rémi cho biết. Đó là cản trở đầu tiên Rémi phải đối mặt khi bắt đầu chuyến bơi dài trên con sông xuyên biên giới này.
Tháng 1.2014, Rémi mắc kẹt ở Viêng Chăn (Lào), khi anh đang bơi ngang qua thành phố này, với hai bờ sông ở hai biên giới Lào – Thái. “Họ lấy hết đồ của tôi”, Rémi nhớ lại khoảng thời gian khó chịu đó.
Những lần đi lên xuống gặp cảnh sát, người ta liên tục nói anh hãy về nhà chờ, hãy đợi kết quả điều tra. Cuối cùng cuộc điều tra kéo dài hơn 1 tháng. Người ta trả lại hành lý cho Rémi và bảo anh không được phép bơi trên dòng sông này. Rémi đáp trả: “Họ đưa cho tôi một quyển sách dày 700 trang và nói tôi đọc về quy định trên dòng sông Mekong. Nhưng ngay chương 1, tôi đã thấy ghi rõ người ta được phép tự do đi lại trên sông Mekong. Vì thế, không có lý do nào ngăn cản tôi khởi hành được. Tôi chẳng muốn gì, chỉ muốn tiếp tục được bơi thôi!”.
Bất chấp những cấm cản, ngày 7.2, Rémi nhảy xuống dòng sông Mekong và bắt đầu đạp nước. Anh quay trở lại hành trình của mình sau một tháng dài chờ đợi.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng ở đó, khi đến Pakse (Lào), chân của Rémi bỗng nhiên tự sưng phồng lên. Vết sưng càng ngày càng lớn, và khi anh đạp nước thì cơn đau như cắn lấy chân.
Rémi nói: “Dường như có điều gì đó không ổn với chất lượng nước. Tôi đã bơi ở thượng nguồn hai tháng mà chân có bị sao đâu”. Trong một nỗ lực đầy đau đớn, anh bơi đến Phnom Penh và bị kiệt sức đến mức phải ở lại đây nhiều ngày chờ chân bớt đau.
Khi đang kể câu chuyện này với Thanh Niên Online, Rémi chỉ còn 79 km nữa là đến biển Đông. Anh vẫn đang đạp nước trên sông Tiền và trèo lên bờ với vết sưng ngày càng đau ở chân.
“Tôi sẽ không dừng lại. Ra đến biển Đông tôi sẽ kết thúc chuyến bơi của mình và bắt xe buýt về lại TP.HCM để khám chân. Nếu tôi khám ở bất cứ đâu bây giờ, chắc chắn bác sĩ sẽ nói tôi phải nghỉ, phải ngừng lại. Đơn giản là tôi không thể ngừng lại. Tôi cứ đạp nước thôi, khi nào đau lại nghỉ”, Rémi nói.
Theo Thanhnien.com.vn