Mục lục
“Tôi thắc mắc hỏi nhiều người Hà Nội, đặc biệt các bạn gần tuổi tôi, rằng: “đã bao lâu bạn chưa đi lăng Bác?”, “bạn có biết Thăng Long Tứ Trấn là những nơi nào không?”,… và còn rất nhiều câu hỏi nữa, chính những người Hà Nội không biết…”
Du lịch Hà Nội cũng vui lắm, đừng cứ mơ về những nơi xa xôi mà chẳng mơ về Hà Nội
“…Chúng ta đi khắp nơi, đi từ Bắc chí Nam, đi Âu đi Á, mơ về những nơi xa xôi mà chẳng mơ về Hà Nội”. (Trích của Hanoi Dreamers).
Nghĩ lại chợt thấy, có phải chúng ta bị hời hợt với Hà Nội? Hình như ai cũng thế, rất ít khi để ý tới cái thành phố mình đang sống. Với những người ở nơi khác, Hà Nội cũng rất ít khi là một điểm đến để chủ động book 1 tấm vé máy bay. Thường thì người ta ra Hà Nội vì công tác, vì có chuyện phải đi, vì ra thăm họ hàng. Người ra được vài ngày thì xong việc là về, người ở đây mấy năm đến mấy chục năm thì thường chẳng mấy khi để tâm xem Hà Nội có gì hay cả.
Cứ nghĩ Hà Nội quen rồi nên quên luôn Hà Nội. Nên hôm nay, hãy cùng chúng tôi đi du lịch Hà Nội nhé! Sẽ là 2 chuyến đi đấy: 1 chuyến của người Sài Gòn ra Hà Nội. Và 1 chuyến của chính người Hà Nội đi du lịch nơi này.
Chuyến đi đầu tiên: Còn ai mơ về Hà Nội?
Đây là chuyến đi của Hanoi Dreamers, là những cô cậu thanh niên trẻ tuổi, sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, rất đồng điệu về phong cách, tinh thần ham xê dịch và tình yêu to lớn với Hà Nội. Vì vậy, hành trình này là hành trình của những thanh niên Hà Nội mơ mộng, muốn “mơ về Hà Nội” và hy vọng có thể truyền phần nào cảm hứng cho người đọc.
Nhóm chúng tôi quyết định đi ngược, tức là sẽ bắt đầu từ buổi tối. Xác định đây mang đúng nghĩa là đi du lịch, vì vậy dù thế nào cũng không được ghé qua nhà trong suốt chuyến hành trình, điện thoại tắt 3g cách ly với thế giới mạng, balo chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết cho một chuyến đi, từ quần áo, vật dụng cá nhân, giấy tờ tùy thân, đồ nghề “sống ảo” đầy đủ.
Đúng 8h tối, chúng tôi bắt đầu di chuyển lên khu phố cổ. Việc đầu tiên của mọi chuyến đi chính là tìm chỗ ngủ. Sau hơn tiếng thì chúng mình đã tìm được An Family Homestay trên phố Nguyễn Siêu. Không gian ở đây tràn ngập ánh sáng lúc ban ngày, tạo cảm giác gần gũi với khách du lịch khi mà mình có thể tự nấu nướng trên bếp, thậm chí là chăm cây cảnh nếu thích. Giá cũng hợp lý với 7$, tương đương với 150.000 đồng/người/ngày nhé, sướng ơi là sướng.
Tìm được nơi ở rồi là bắt đầu ăn chơi thôi, địa điểm đầu tiên không-thể-bỏ-lỡ đêm cuối tuần là khu phố đi bộ với các hoạt động văn hóa văn nghệ về đêm ở các phố Mã Mây – Hàng Buồm – Tạ Hiện. Thưởng thức văn nghệ rồi thì tiếp đến là thưởng thức thú vui ăn nhậu với bia Tạ Hiện trong không khí sôi động, tấp nập là điều chắc chắn phải có.
Ngày thứ 1:
Cả lũ bắt đầu ngày mới từ lúc 4h sáng, nhất định không thể bỏ lỡ món “Phở gánh” nổi tiếng. Có hai hàng, một ở đoạn giao giữa phố Hàng Đào – Hàng Bạc, một giao giữa phố Hàng Đường – Hàng Chiếu, nhưng các bạn nên ăn ở hàng thứ 2 nhé, ngon hơn hẳn đấy.
Đợi phở rồi ăn xong phở thì trời cũng đã sáng, đúng phong cách của người Hà Nội, ăn phở rồi làm một cốc cà phê. Cà phê Đinh với ban công nhìn thẳng ra Hồ Gươm là một sự lựa chọn hoàn hảo cho một buổi sáng đẹp trời.
Thưởng thức cà phê xong chúng mình lên đường tiến thẳng ra Quảng trường Ba Đình thăm Lăng Bác Hồ. Đã lâu mới trở lại Lăng, thấy có rất nhiều điều thú vị khi được nhìn các anh cảnh vệ đứng gác, nhìn các anh đổi ca, rồi khám phá những không gian đẹp mà mình chẳng bao giờ nghĩ trong này lại có.
Thăm thú ở Lăng Bác thì nhất định phải tranh thủ thong dong ra Hồ Tây ngắm cảnh, cũng như tham quan các di tích như Chùa Trấn Quốc, Đền Quán Thánh… Sau đó tiện một cung đường trở về chợ Đồng Xuân để ăn trưa. Ngõ chợ Đồng Xuân vẫn luôn nổi tiếng với những hàng bún ốc, hủ tiếu, hàng chè không chỉ ngon miệng còn ngon cả mắt nữa…
Nghỉ ngơi một chút buổi trưa, cả lũ tiếp tục lên đường thực hiện chuyến hành trình của mình. Một loạt các địa điểm nổi tiếng nhưng “ít người thăm nom” đã được những cô cậu thanh niên thủ đô “ghé chơi”. Nào là Nhà tù Hỏa Lò, Nhà hát Múa rối Việt Nam…
Thưởng thức kem Tràng tiền và ngắm hoàng hôn trên cầu Long Biên là những điều không thể bỏ lỡ khi đi thăm thú Hà Nội. Ở Hà Nội, với mình có 2 nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất là trên cầu Long Biên và bên kè Hồ Tây.
Ngày thứ 2:
Cả lũ lại dắt nhau đi ăn Phở Sướng ở ngõ Trung Yên rồi đi uống cà phê. Điểm đến tiếp theo là một nơi nằm ở trung tâm phố cổ nhưng đảm bảo hỏi 90% người Hà Nội không biết, đó là: Ngôi nhà Di Sản – ngôi nhà được mệnh danh cổ nhất Hà Nội.
Ngôi nhà Di Sản ở 87 Mã Mây là nơi chứa đựng rất nhiều giá trị to lớn, mà nhìn vào mình có thể thấy tất cả từ không gian, văn hóa đến lối sống, nếp nhà… người Hà Nội xưa với vẻ đẹp cổ kính lâu đời. Chúng ta cứ hay nghe mọi người nói người Hà Nội hào hoa, nếp sống người Hà Nội đẹp thế này thế kia rồi tự hào sáo rỗng trong khi thực tế chẳng bao giờ tìm hiểu nó đẹp ra sao, đẹp như thế nào.
Và góc Hà Nội cuối của bọn mình trong chuyến hành trình này là “ngắm Thủ Đô từ trên cao”. Thưởng thức Hà Nội từ trên cao có rất nhiều cảm xúc đan xen, từ góc độ này mình có thể hiểu thêm tại sao Hà Nội lại được đặt tên như vậy.
Chuyến đi thứ 2: Hà Nội.Ha Noi
Đây là chuyến đi của Highway, gồm Nguyễn Huy Tuấn và Nguyễn Đoàn Minh Tuấn. “Để mình kể cho bạn nghe về một Hà Nội bé hơn, bình dị hơn, một Hà Nội mà mình nghĩ bạn khó có thể cảm nhận thấy nếu bạn chỉ mới ghé qua nơi này. Để mình chỉ cho bạn sống như một người Hà Nội, tham quan những điều không lớn lao, ăn những món ăn không nức tiếng, cách đi thật chậm, cách nằm vào lòng thành phố và nhìn Hà Nội theo cách không một cẩm nang du lịch nào từng nói cho bạn. Đừng chỉ đi “Du Lịch”, hãy “Sống”.”
Nếu chịu khó túc trực ở những trang vé máy bay nội địa, bạn sẽ dễ dàng book được những chiếc vé khứ hồi chỉ với giá từ 950.000 đồng. Mẹo nhỏ là hãy lên kế hoạch thật sớm và book trước khoảng 4 đến 5 tháng để không bị vụt giá khi gần sát ngày bay.
Sao bạn không định thử ở Homestay thay vì khách sạn hay nhà nghỉ nhỉ. Bạn sẽ thực sự cảm nhận được một Hà Nội không xô bồ, ồn ào và bình yên đến dường nào.
Mình vừa bảo bạn xuống xe ấy phải không nhỉ. Phố Hà Nội bé lắm, người Hà Nội ai cũng vội. Nếu chỉ ở trên taxi hoặc ngồi sau xe máy, sao bạn cảm nhận được điều rất rất bình thường này của phố cổ nhỉ, né 1 chú xe ôm, tránh 1 cô hàng nước, lách ngang 1 chị bán rong… hẳn sẽ khiến hình ảnh Hà Nội trong bạn thay đổi rất nhiều đấy, mình cá là như vậy.
Không phải ngẫu nhiên mà bạn nên đi bộ trong phố cổ, bạn biết Hà Nội với những món quà vặt chứ, là những xe hàng, những gánh rong đã theo con người nơi đây cả 1 quãng đời. Đừng quá câu nệ vệ sinh thực phẩm, cho phép mình nếm chút hương vị đường phố với những lời mời chào không dứt nào, bạn không muốn bỏ lỡ những thứ quà mà có thể bạn chỉ thấy được bán ở nơi này chứ.
Có lẽ bạn sẽ bất ngờ khi bắt gặp những điều này trên đường phố Hà Nội, những hàng sửa khoá, những tiệm điện, những quầy làm dấu mộc, bé xíu với mỗi một chiếc bàn, 1 chiếc kệ hay 1 chiếc túi treo cao, bắt thêm 1 cái ghế đẩu là thành chỗ mưu sinh của bao người trên cái mảnh đất này. Không hiểu sao những điều này tồn tại đã rất lâu rồi, rất Hà Nội mà không hẳn ai ghé qua cũng để ý thấy. Mưa hay nắng, hạ hay đông nó vẫn cứ nằm đấy, như người đọc báo công cộng, như nếp ngày.
Hà Nội sẽ luôn có những nơi dừng chân cho bạn, đừng lo giữa phố cổ chật chội vội vàng khiến bạn đi mãi. Cứ yên tâm ghé vào một quán nhỏ để nhâm nhi tách chè nóng, để nhìn dòng người qua lại. Quên những quán cafe chất lừ ở Hà Nội đi, tấp vào quán nào đấy thật cũ, thật Hà Nội, ngồi ngay vỉa hè và thử 1 ly cà phê sữa thật béo, bạn có thấy mình giống người Hà Nội biết nhường nào không?
Ẩm thực Hà Nội trong tôi là một cô gái huyền bí, vậy nên chớ vội đánh giá cô gái ấy dưới góc nhìn của một vị lữ khách đến rồi lại đi mà hãy “sống” trong Hà Nội để cảm nhận hết được những nét đẹp của người con gái đó nhé!
Thật may mắn, trong những ngày cuối cùng ở đây, mình đã được sống như người Hà Nội, ăn như người Hà Nội cùng với một người bạn bản địa, đi qua những quán hàng không tên giản dị mà bạn chẳng thể tìm thấy trên báo mạng.
Rảo bước xuống phố, tạt ngay vào một cô hàng gánh đang rảo bước, nhìn vào đó xem, những mẻ cốm, những bó lúa và tỉ tỉ những điều lạ lẫm bình dị khác sẽ khiến bạn muốn mua hết cả Hà Nội này mà mang về làm quà.
Sau đó ngồi xuống cạnh đây, xin một tách chè nóng và để cụ này cho bạn thấy nét đẹp của con người Hà Nội nhé, trầm lặng và miệt mài, một phích nước, một ấm trà cũ kĩ, đã tồn tại hàng trăm năm nay rồi đấy, bạn đã thực sự hiểu Hà Nội không khi vẫn chưa thấy những điều nhỏ như vậy.
Thế đấy, chưa có mùa đông nơi nào đậm sâu trong tôi đến vậy, một mùa đông Hà Nội, một Hà Nội nhỏ bé hơn, với con người dung dị hơn những điều to lớn trên các bài báo bạn từng đọc.
Theo Tri Thức Trẻ