Mục lục
Ở Iceland có một câu nói rằng: “Nếu bạn bắt đầu bằng những bước đi sai, bạn sẽ có một hành trình thú vị”. Điều đó có lẽ đúng đối với kỳ nghỉ của chúng tôi ở Đà Lạt. (Theo blog Ornthordarson).
Những người dân thân thiện
Cách đây không lâu, chúng tôi đã có một chuyến du lịch Đà Lạt thật sự ý nghĩa. Lúc ấy, mặc dù trời đã khuya nhưng chúng tôi cũng cố bắt một chuyến xe để đến với khách sạn mà chúng tôi đã đặt từ trước. Khi đến nơi, tất cả mọi thứ đều đã đóng cửa, không chỉ khách sạn mà toàn bộ đường phố, đâu đâu cũng thấy những cánh cửa sắt khép lại.
Chúng tôi bấm chuông cửa khách sạn, và một người phụ nữ bước ra nói rằng họ không còn phòng trống và cho biết thêm sẽ khó tìm thấy bất cứ phòng khách sạn nào trong thành phố vào giờ này. Tuy nhiên, chúng tôi đã đi xung quanh và hỏi các cửa hàng trên phố, vì nghĩ rằng có thể họ có sẵn phòng trống. Khi chúng tôi cố gắng thử ghé vào bất kỳ cửa hàng nào trên phố, thì có một người phụ nữ quan sát chúng tôi và mời chúng tôi đến khách sạn của cô ấy. Cô ấy nói chúng tôi có thể ở trong khu vực tiếp tân bởi vì họ thực sự không còn trống phòng nào. Và đó chính là sự lựa chọn tốt nhất của chúng tôi vào lúc này, và đương nhiên chúng tôi sẵn sàng đồng ý.
Sau đó, cô ấy đưa cho chúng tôi một tấm nệm dày và đẹp, cùng với chăn và gối, kết quả là chúng tôi đã có một giấc ngủ ngon lành ngay trong phòng khách.
Sáng hôm sau, chúng tôi thuê một chiếc xe máy và đi đến Thung lũng Tình Yêu, một nơi vui chơi giải trí rất xưa theo gợi ý của Lonely Planet. Đây đúng là một công viên dễ thương với rất nhiều trò chơi thú vị cho trẻ em, đi thuyền trên hồ và bạn có thể nhìn thấy toàn bộ khu rừng bao quanh bờ hồ. Chúng tôi ngồi trên võng trong một vài giờ ở đây, chỉ để ngủ trưa, đọc sách và nhìn ngắm mọi người.
Vùng đất của những ngôi chùa ấn tượng
Vào buổi chiều, chúng tôi đi xe đến một hồ nước nhân tạo và sau đó là đến thăm một ngôi chùa đẹp, nằm trên một ngọn đồi nhìn ra phía hồ. Dường như có rất nhiều hồ nước nhân tạo xung quanh Đà Lạt, là sản phẩm của các dự án xây dựng các con đập ở vùng cao nguyên. Những ngôi chùa ở đây tôi thấy rất đẹp, nó rất khác biệt với những ngôi chùa mà chúng tôi từng nhìn thấy ở Thái Lan và Campuchia. Trong chùa có một khu vườn rất xinh đẹp, được trang trí bởi rất nhiều hoa và các tác phẩm điêu khắc. Đó là một nơi rất yên tĩnh và chúng tôi thực sự không muốn rời khỏi đó, nhưng họ đóng cửa chùa khá sớm.
Hôm sau nữa, chúng tôi lại thuê một chiếc xe máy để đến một ngôi chùa khác ở phía ngoài thành phố, ngôi chùa này có 8 tầng tháp và một tháp chuông nặng 2,5 tấn và có đường kính khoảng 2m – nơi đây bạn sẽ được ghi những điều mình mong ước lên trên một tờ giấy, dán nó trên chiếc chuông và đánh 3 tiếng chuông để thu hút sự chú ý của Đức Phật. Đây cũng là một ngôi chùa khá lớn, bởi tượng Đức Phật ở bên ngoài có lẽ phải cao đến 10m, tất cả đều được trang trí bằng hoa khô trông rất ấn tượng.
Tham quan quá trình sản xuất lụa tơ tằm
Sau khi thăm chùa xong, chúng tôi tiếp tục đi tới một nhà máy sản xuất lụa và đã được chứng kiến quy trình làm ra lụa. Toàn bộ quá trình được bắt đầu từ trứng của con tằm, sau khi trứng nở, họ cho ăn rất nhiều lá và tằm phát triển nhanh chóng trong vòng 8 tuần. Sau 8 tuần họ bắt đầu làm kén và quay các sợi tơ từ miệng của con tằm và tiếp tục làm như vậy trong vòng một vài ngày. Khi công việc nhả tơ được thực hiện xong, tằm sẽ bị giết bằng hơi nước hoặc nước nóng. Một số con tằm sẽ được sống sót để tạo ra thế hệ tiếp theo. Những sợi tơ thu hoạch được sẽ được đặt vào máy để sẵn sàng dệt thành vải để may quần áo. Phải mất khoảng 5.000 con tằm mới có thể sản xuất ra một ký lụa, nên tôi đoán để làm nên một chiếc khăn lụa phải tiêu diệt khoảng 1.000 con tằm.
Bất ngờ gặp đồng hương
Vào một buổi tối tại một nhà hàng khá dễ thương ở Đà Lạt, chúng tôi đã gặp một cô gái người Iceland. Cô ấy đã đi du lịch khắp Việt Nam, sau 5 tháng tham gia hoạt động tình nguyện tại Hà Nội, và cô gái ấy khá giật mình khi nghe chúng tôi nói chuyện bằng tiếng Iceland. Theo tính toán của tôi, thì cho đến nay chúng tôi đã gặp và nhận ra khoảng 0,000016% dân số của Iceland tại Việt Nam.
Vui buồn câu chuyện xả rác
Điều duy nhất thực sự làm phiền chúng tôi khi ở Việt Nam là tất cả các loại rác thải đều xuất hiện trên đường phố. Nó có thể chẳng là gì nếu so sánh với Campuchia, nhưng vẫn gây rất nhiều phiền nhiễu. Mọi người dường như làm ngơ trước vấn đề này, mặc dù đơn giản chỉ cần bỏ rác vào các thùng rác được đặt trên đường phố là được. Chúng tôi đã chứng kiến cảnh một người phụ nữ, sau khi xuống khỏi xe bus đã lấy tã lót của con mình và ném xuống một cái hồ nhỏ ở gần đó và đây là một hành động cho thấy sự thiếu tôn trọng với mọi người.
Nhưng trên tất cả, chúng tôi yêu Việt Nam bởi đây là một đất nước xinh đẹp và có nhiều điều thú vị để khám phá.
Theo blog Ornthordarson