Đà Lạt không lạ với nhiều người, Đà Lạt cũng không quá xa xôi, ai cũng đã một lần đến, một lần nhìn nhưng cảm giác mỗi lần sẽ khác nhau. Tôi yêu màu vàng rực rỡ hoa dã quỳ, tôi yêu màu trắng tinh khôi của hoa Maguerite, tôi thích lang thang co ro trong cái rét mùa đông… Tìm về Đà Lạt lần này, tôi muốn ngược về một cõi bình yên,… để lắng lòng thật nhẹ…
Có ai về Đà Lạt cùng với tôi không (?)
… Đã bao nhiêu mùa dã quỳ vàng đến rồi đi. Những đóa hoa mỏng manh, mau tàn ấy đua nhau nở. Hình như chúng biết thân phận mình không hương nên chúng cứ đua nhau khoe cái màu vàng rực rỡ với trời đất, với vạn vật. Suốt ngày chúng ngả nghiêng với những cơn gió lạnh lẽo, miên man.
Cứ mỗi khi thấy khắp nơi, trên đồi, dưới thung lũng một màu vàng rực của dã quỳ, và một màu nắng trong suốt, vàng như mật rải đều khắp mọi vật, thì đó, mùa đông Đà Lạt đã về.
Mỗi khi mùa đông về, dã quỳ lại nở khắp nơi. Loài hoa thật lạ – hoa báo đông. Chúng nở vàng rực hai bên đường, trên hàng rào, dưới những ngọn thông vi vu cùng gió, bên mặt hồ… Chỗ nào cũng thấy dã quỳ vàng. Mùa đông về ở Đà Lạt dễ nhận biết lắm. Buổi sáng, sương mù bao phủ khắp mặt hồ. Sương trắng đục như sữa, bàng bạc, lãng đãng, hư ảo. Thành phố chìm ngập trong sương. Mặt trời lên cao mà dường như thành phố chưa thức giấc. Những bụi hoa dại, tường vi, tóc tiên rung rinh lá. Sương đọng trên lá như hạt ngọc, lóng lánh, lung linh…
Đà Lạt có cái nóng mùa đông rất đặc biệt. Nắng vàng như rải đều khắp các lùm cây, ngọn cỏ, mái nhà. Một màu vàng trong suốt. Nắng làm cho những ngôi nhà, những căn biệt thự hoài cổ thêm sức sống, dù những ô cửa kiếng chẳng bao giờ mở, những cánh cổng nặng nề ít thấy người vào ra. Cái nắng vàng như không thể vàng hơn. Tôi gọi đó là nắng lạnh, vì khi đi dưới nắng, đi trong nắng ta vẫn không thấy nóng, không thấy rát. Chỉ cảm thấy cái lạnh se se, tê tái. Ai đã từng thấy nắng lạnh, từng chìm đắm trong màu mật vàng của nó, dù chỉ một lần, người ấy sẽ nhớ mãi, sẽ yêu Đà Lạt và nắng lạnh…
(Trích lời chị Mơ)
Lịch trình của chuyến đi như sau:
5h 19/11 đến cầu Đakra, dừng chân ăn sáng và ngắm bình minh trên hồ Đại Ninh. Các tay máy tha hồ tác nghiệp. Thời điểm đi là tiết Tiểu tuyết, sương không còn nhiều nhưng chúng ta hi vọng vẫn sẽ có sương sớm trên hồ. Các bạn có thể đi bộ từ cầu Đakra theo con đường mòn xuống tận lòng hồ để chụp ảnh.
6h30 tập trung, đi qua Thác Pongour. 7h00 đến Thác Pongour.
Tham quan tự do và chụp hình lưu niệm tại đây.
8h30 tập trung, rời thác Pongour, quay lại QL20 đi đến ngã ba Finom, vào cánh đồng hoa cải (nếu đã nở hoa) để chụp ảnh. Dọc đường có rẽ vào Liên Khương để chụp ảnh hoa dã quỳ.
Tùy tình hình sẽ bố trí thăm Thiền viện Trúc Lâm trước hoặc ăn trưa trước.
Đặc biệt, tại Thiền viện Trúc Lâm, bạn nào thích đi cáp treo có thể mua vé cáp treo từ Thiền viện Trúc Lâm đến Đà Lạt (tự túc).
Xe rời Tuyền Lâm đến trạm cáp treo Đà Lạt đón các bạn đi cáp treo rồi vào trung tâm Đà Lạt.
Đến Đà Lạt, đoàn đến nhà bạn lazybee để cất bớt đồ đạc và nghỉ ngơi.
Buổi chiều, đi nhà thờ Domain de Marie, mua hàng len lưu niệm tại đây.
Tham quan trường Cao đẳng Đà Lạt và ga Đà Lạt.
Sáng ngày 20/11 xe ô tô chở đoàn đi xuống khu Hòa Bình nhận xe máy thuê. Ăn sáng và cà phê tự túc (buổi sáng này dành cho mọi người ăn theo ý thích). Mua bánh mì Liên Hoa (đường 3/2).
9h00 tập trung đi theo cung đường Đà Lạt – Tùng Lâm – Thác Ankroet – Thủy điện Ankroet – Đập Suối Vàng – Hồ Đankia – Cầu Suối Vàng.
Ăn trưa tại Suối Vàng với món thịt rừng nướng ngay trên đồi thông, nhìn ra Suối Vàng.
Chiều đi theo cung đường Suối Vàng – Tà Nung – Nam Ban – Tà Nung – sân bay Cam Ly – phế tích lăng Nguyễn Hữu Hào – Đà Lạt.
Ăn tối (dự kiến: nem nướng Bà Hùng – chợ Chi Lăng).
Hồ Đại Ninh đây ạ:
Sau khi tác nghiệp ở hồ Đại Ninh, chúng tôi tiến vào thác ponggour, nước mùa này cũng khá nên nhìn thác cũng rất nên thơ.
Hồ Tuyền Lâm:
Nhà thờ Domain de Marie
Ga Đà Lạt
Trường cao đẳng sư phạm Đà Lạt:
Tác giả: SulinSmile
Nguồn: