1. Cà phê Nguyễn Du: Bất kể sáng/trưa/chiều/tối/nắng/mưa, đều có thể ngồi ở cà phê vỉa hè Nguyễn Du (68 hoặc 72), và vào mỗi thời điểm thì nó đều đem lại một cảm giác rất khác. Có những lúc không thích lắm nhưng xét cho cùng thì nó vẫn là một điểm cực kỳ Hà Nội.
2. Những ngày sát Tết, trời mưa phùn và gió lạnh, đi bộ lang thang trên khu phố cổ (Mã Mây, Hàng Bạc, Lương Ngọc Quyến, Hàng Chiếu…), bà con hối hả sắm Tết còn mình ta ung dung ngắm mọi người, cảm giác đấy vừa bình yên thanh thản, lại vừa thoáng bùi ngùi của những ngày áp Tết. Không tìm được ở đâu khác ngoài Hà Nội.
3. Vẫn là những ngày mưa phùn gió bấc, ngồi xì xụp bánh trôi Tàu nhà bác Phạm Bằng, thỉnh thoảng cũng có dắt bạn phương xa đến nhưng có vẻ các bạn không thích lắm. Ừ thôi thì tự ta thưởng thức với riêng ta thôi cũng được.
4. Vẫn là ăn. Bún đậu ngõ Phất Lộc. Đừng tả nữa có nhiều đứa chết thèm.
5. Cà phê ở những quán cũ như Lâm, Giảng, Quất… Bản thân mình không biết uống cà phê, nói thành thật là thế. Nhưng dù sao vẫn thấy ngồi trong những quán cà phê cũ của Hà Nội chắc chắn sẽ khác với ở bất kỳ nơi nào trên thế giới.
6. Rằm Trung thu, thong thả đi sắm đồ chơi ở phố Hàng Mã. Nếu có thời gian mà đi vào hôm đông nhất, được chen, được chọn, được cầm lên đặt xuống và mặc cả thì càng tốt. Năm nào mình cũng phải cố ló mặt ra đó, dù đi với nhiều người, hai người, hay có năm đi một mình.
7. Trà đá vỉa hè. Mùa hè thì trà đá, mùa đông thì trà nóng, từ hồi biết đi làm đến giờ, đến chỗ nào mình cũng phải ngó nghiêng xem có hàng trà đá nào không. Ngồi gật gù một chén trà, chém dăm ba câu chuyện vỉa hè giời ơi đất hỡi, thậm chí có thể nói xấu một vài người…, nhưng thực sự thì ở chính những hàng trà đá đó, tình cảm anh em, bạn bè, đồng nghiệp, trở nên gắn bó với nhau hơn nhiều.
8. Đi bộ vòng quanh Bờ Hồ. Đây là việc rất nên làm thử hoặc thường xuyên, đặc biệt là vào những hôm mát trời. Có thể rẽ ngang rẽ tắt sang bên vườn hoa Con Cóc, ngồi đấy tán phét dăm ba câu chuyện, hoặc là chạy sang Đinh Lễ xem (có thể không mua) vài quyển sách.
9. Ăn kem Tràng Tiền. Hôm nọ vừa có bạn hỏi trên Twitter là lý do nào khiến người người Hà Nội gắn bó với kem Tràng Tiền. Mình trả lời nó là kỷ niệm/ký ức một thời. Cảnh xếp hàng, sự chen chúc, không gian và mùi vị ở đó…, cũng là que kem đó đem đi nơi khác – ăn không còn thấy ngon nữa.
10. Mua báo ở các sạp báo. Đây là một trong những điều mình nhớ nhất mỗi khi đi xa khỏi Hà Nội. Báo bây giờ nhiều khi mua cũng không đọc hết (có khi còn không kịp đọc đã cũ rồi), nhưng vẫn cứ giữ thói quen chạy qua Hàng Trống hoặc Phan Huy Chú, nhặt mấy tờ quen thuộc. Trên thế giới thật ra cũng không hiếm những sạp báo kiểu như vậy, nhưng đối với mình thì việc mua báo nằm trong một phần Hà Nội của riêng mình.
Tác giả: Trangneu