Cứ đến thu lòng lại xốn xang, để lại quấn quýt lên đường về với Đồng Nghệ, để được nằm dài trên cỏ, tận hưởng cái ram ráp, nhồn nhột sau lưng, nghe mùi cỏ non và thưởng thức “đặc sản” rừng trâm, sim, dủ dẻ…
Du lịch Đà Nẵng ngắm non xanh nơi Đồng Nghệ
Đã bao lần, khi về Đồng Nghệ (xã Hòa Khương, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng), bấm máy với những góc ảnh giống nhau, tôi lại tự nhủ “không đi nữa”.
Nhưng rồi cái cảm giác như được về lại quê hương khi đứng giữa lòng hồ mênh mang chờ mặt trời xuống trong khoảnh khắc nắng tắt cuối ngày hay ngắm những ngôi nhà chìm khuất sau rặng núi tỏa làn khói xa xa… lại khiến lòng xốn xang.
Cách trung tâm Đà Nẵng khoảng 25km về phía Tây, Đồng Nghệ là điểm đến lý tưởng cho các hoạt động dã ngoại sinh thái. Công trình thủy lợi hoàn thành vào năm 1995 nhằm phục vụ tưới tiêu cho các vùng phụ cận.
Theo lời kể của các vị cao niên, hồ dường như không khô cạn do nguồn nước chủ yếu lấy từ các con suối chảy ở tận chốn rừng sâu.
1. Lối về Đồng Nghệ những ngày tiết trời chuyển hạ sang thu bình yên đến lạ. Những chú trâu thả bước chậm chạp về phía cuối đám ruộng vừa nhuộm màu vàng ươm, tiếng cười trong trẻo của những em bé đang nô đùa trên cung đường uốn mình theo xóm làng…
Không giống nhiều người đến Đồng Nghệ để tránh nắng hè gay gắt, tôi yêu thiết tha khoảnh khắc chuyển giao vào cuối tháng 8 đầu tháng 9. Bởi vào thời điểm này, những thảm cỏ trải dài bên bờ đập cao ngất dường như mịn màng hơn bao giờ hết.
Có lẽ hơi thu mát lạnh cùng những đợt mưa vừa thấm đất đủ để những đám cỏ thêm xanh mơn mởn. Thật thú vị khi được nằm dài trên cỏ, tận hưởng cái ram ráp, nhồn nhột sau lưng, nghe mùi cỏ non, mùi đất ẩm hơi sương, mọi mệt mỏi như tan hết.
Thật ấn tượng khi từ trên đập cao nhìn xuống, lòng hồ vào thu như một bức tranh thủy mặc trải dài lấp lánh dưới ánh nắng yếu ớt. Và thích thú khi được thả đôi chân trong làn nước lành lạnh, lắng nghe những con sóng nhỏ nhẹ nhàng vỗ vào bờ…
2. Với diện tích mặt nước khoảng 2,4km², đi thuyền khám phá lòng hồ hoặc hướng về phía thượng nguồn thăm những suối đá nước trong veo, các trang trại gia súc, gia cầm… luôn mang đến những cảm xúc thú vị.
Vừa bước chân vào khu vực quanh hồ đã thấy mát mắt bởi màu rừng thăm thẳm bao phủ quanh hồ nước trong xanh. Và không còn gì bằng cùng bạn bè cắm trại dã ngoại nghỉ trưa tại đây.
Cả không gian núi rừng như xao động khẽ trong tiếng nói cười hòa cùng tiếng vi vu của gió và tiếng chim rừng lao xao gọi bầy. Đôi khi còn được thưởng thức cả “đặc sản” rừng như trâm, sim, dủ dẻ…
Tuy không nói ra nhưng trong lòng tự nhủ đã đến thì phải đợi, đợi ánh hoàng hôn buông dần trên mặt hồ để được phút giây bình yên nhất. Đấy cũng là lúc bờ hồ xuất hiện đôi ba chiếc thuyền lững thững thả cần câu cá, vài em bé an nhiên mò cua, bắt ốc bên hồ…
3. Mỗi chúng ta ai cũng có nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi để quay về. Với tôi, Đồng Nghệ luôn là nơi để quay về trong những ngày xa phương. Ở đó, không hiểu sao những mảnh vụn ký ức những ngày chăn trâu, cắt cỏ… cùng bóng hình mẹ cha lom khom trên cánh đồng, ven đê thi nhau ùa về.
Chỉ ngần ấy thôi mà cứ mỗi độ đến thu, lòng lại xốn xang lạ lùng, để đôi chân lại quấn quýt lên đường về với Đồng Nghệ.
Theo Tuổi Trẻ