Mục lục
Chúng tôi đã có những cú ngã tuyệt vời, và những trận cười sảng khoái trên hành trình chinh phục thác Mai (Đồng Nai).
Chúng tôi hẹn gặp nhau ở chợ Thủ Đức (TP.HCM) lúc 6h30. Sau khi ăn uống, 9h cả nhóm bắt đầu xuất phát. Phải mất hơn 30 phút mới tới đường rẽ vào Bửu Long con đường sẽ dẫn cả nhóm tới Thủy điện Trị An. Càng chạy vào trong đường bắt đầu vắng dần, nhà dân cũng thưa thớt dần và những cung đường tuyệt đẹp bắt đầu mở ra.
Cung đường tuyệt đẹp ở thủy Điện Trị An Nhà máy thủy điện Trị An được xây dựng trên sông Đồng Nai, đoạn chảy qua huyện Vĩnh Cửu (tỉnh Đồng Nai) cách TP.HCM 65 km về phía Đông Bắc. Cung đường gần thủy điện Trị An rất đẹp, một bên là hồ thủy điện, một bên là rừng. Cả nhóm đến đoạn này phải giảm tốc độ để chụp hình và thưởng thức cảnh đẹp.
Băng qua đoạn đường đất đỏ rừng Mã Đà, tỉnh lộ bắt đầu hiện ra trước mặt (thuộc xã Phú Lý, huyện Vĩnh Cửu). Đây là đoạn đường đẹp nhất, thẳng tắp như một dải lụa, hai bên đường là rừng, không có căn nhà nào.
Xuyên rừng và tắm bùn
Đi được một lúc, vừa ngắm cảnh thưởng thức những cung đường tuyệt đẹp, cả đoàn bắt đầu vào cung đường chính của chuyến đi: xuyên rừng Lý Lịch. Rừng Lý Lịch đường đất đỏ lầy lội, đặc biệt nếu gặp trời mưa thì sẽ rất khó đi do đường ngập bùn. Hôm cả nhóm đi khá thất vọng vì đường không lầy như mong đợi, ai cũng buồn vì cất công từ Sài Gòn xuống mà không được tắm bùn thư giãn.
Tuy nhiên đoạn đường cũng làm cho cả đoàn phải tập trung lại để đẩy xe, có những đoạn không thế nào đẩy được buộc phải nhấc xe từ từ. Cả nam và nữ đều xúm vào hò nhau đẩy không hề sợ bẩn, lăn lộn, bao nhiêu quần áo, giầy dép sạch sẽ đều được khoác lên mình một lớp bùn, tâm trạng mọi người trong đoàn ai cũng vui.
Cổ vũ đồng đội khi ngã xe
Không có chuyến đi nào mà việc ngã xe lại được cả đoàn mong đợi như vậy. Cứ mỗi lần chuẩn bị chạy qua đoạn lầy nào cả nhóm chỉ mong chiếc xe đó ngã, dính bùn để được những bức hình ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ này. Đội ngũ đẩy xe thì ít, đội ngũ paparazi thì nhiều, xe nào mắc lầy thì y như rằng nguyên đám người nào là điện thoại, máy ảnh, máy quay… tập trung xung quanh để chụp bằng được những cú ngã bùn mà theo quan niệm của cả đoàn là cú ngã sung sướng.
Chưa bao giờ ăn cơm nắm lại ngon đến thế
Đoạn đường đáng mong đợi nhất được cả nhóm vượt qua dễ dàng, không tốn thời gian như dự kiến. Dừng chân tại một nhà dân ven đường, và cơm nắm đã được một chị trong đoàn chuẩn bị sẵn. Cả nhóm ào vào ăn một cách ngon lành, chỉ trong 5 phút sạch không còn một hạt cơm nào. Ăn uống nghỉ ngơi một lúc, 2h chiều cả đoàn xuất phát về huyện Định Quán. Lúc ấy trời cũng bắt đầu mưa, mọi người ai cũng tiếc vì trời không mưa lúc đi qua đoạn đường lầy, để có thêm được những trải nghiệm đặc biệt.
Đoạn đường rừng đầy sỏi
Trên đường đi vào Định Quán, nhóm phải đi qua phà. Qua phà có rất nhiều bè cá lăng, cả nhóm ghé mua 2 con để chuẩn bị cho buổi tối. Cá ở đây khá rẻ, mua 2 con chỉ mất 180.000 đồng. Để đi vào thác Mai phải xuyên qua một đoạn đường rừng rậm, không một ngôi nhà. Tuy không lầy lội nhưng đá lởm chởm, khiến mọi người trong đoàn ai cũng phải ê mông vì đoạn đường này.
Vào tới thác Mai khoảng gần 5h chiều, nhóm bắt đầu nghỉ ngơi và đi tắm thác. Thác khá lớn, có chiều dài khoảng 2 km, được hợp thành từ vô số dòng suối, thác và sông con. Thác Mai nước đục, cảnh cũng không đẹp, nhưng vẫn là điểm chốt cuối của hành trình. Đập phá ở điểm dừng chân cuối cùng Sau khi tắm rửa xong xuôi cả nhóm bắt đầu mở đại tiệc nướng bao gồm: gà nướng, cá nướng và 3 lít rượu nếp mua trên đường đi.
Hát hò vui vẻ tới 10h mới bắt đầu đi dựng lều mắc võng để ngủ. Sáng dậy chúng tôi đi ngâm nước nóng ở Bàu Nước Sôi thư giản rồi lên đường đi về lại Sài Gòn. 4h chiều cả nhóm bắt đầu vào tới Sài Gòn, chia tay nhau kết thúc một chuyến đi với những kỷ niệm đẹp, những cú ngã tuyệt vời, và những trận cười sảng khoái.
Theo Zing